Chủ Nhật, 18 tháng 10, 2015

Hàn Phong (2)

Chương 2:


Cơ thể trôi nổi trên mặt nước rồi tiết ra một lớp chất bẩn tanh hôi nhưng lập tức liền tan ra rồi biến mất. Làn da khô ráp đen đen dần trở nên mịn màng trắng nõn. Đây gọi là tẩy tủy, loại bỏ những tạp chất dư thừa, cặn bã trong cơ thể. Kiếp trước khi có được không gian này, tình cờ tẩy qua một lần cậu phát hiện sau khi tẩy rửa hết tạp chất cơ thể cậu nhẹ nhàng khoan khoái hơn, tốc độ và sức mạnh cũng được tăng lên, ngoài ra những loại bệnh hay thương tích cũng sẽ được chữa khỏi nhanh chóng. Quá trình tẩy rửa này có thể sánh ngang với việc lột da róc thịt nhưng để trở nên mạnh hơn thì cái giá này ko hề đắt chút nào.
(DN: viện trưởng.........
 VH: *cười đến ôn nhu* muốn?)
Đến khi tẩy rửa hoàn tất cậu cũng từ trong đau đớn tỉnh lại. Bước lên bờ, đi vào đường hầm không gian - đây là một căn hầm gần như là tách biệt với không gian, nếu như trong không gian của cậu có thể chỉnh thời gian nhanh gấp 10 lần so với thời gian thực bên ngoài thì căn hầm là bất biến với thời gian, thời gian ở đây sẽ người lại và không bao giờ thay đổi. Thức ăn và những đồ vật ở mà cậu thu thập ở thế giới cũ sẽ hoàn toàn nguyên vẹn, lấy đại một bộ đồ mặc vào cậu. Bước ra khỏi hầm không gian cậu liền đến thăm vườn trái cây cậu vất vả gieo trồng trong mạt thế. Tiện tay hái một quả táo cậu ngồi xuống gốc cây vừa ăn vừa suy nghĩ. (DN:*mắt sáng* hâm mộ hâm mộ )
Tuy cậu có không gian, có đồ ăn nhưng cậu cũng không định ở mãi trong này. Sống lại một lần nữa cậu muốn hảo hảo tận hưởng cuộc sống, nhưng dù ở thế giới nào cậu đều phải mạnh hơn để có thể sống tốt. Khẽ mỉm cười, thủy nguyên tố? Cho dù ở thế giới này là nguyên tố yếu nhất thì đã sao. Chỉ cần cậu muốn nó sẽ trở nên mạnh nhất!

Nhắm mắt, cảm nhận sức mạnh ôn hòa chảy trong người, hàn phong có một loại cảm giác thoải mái khó tả thành lời, Linh thủy đã thúc đẩy thủy nguyên tố trong người cậu từ giai đoạn sơ cấp lên cấp 1 sơ kỳ. Trong thế giới này kỳ thật luôn tồn tại năm nguyên tố chủ yếu kim, mộc, thủy, hỏa, thổ. Mỗi nguyên tố có màu sắc tượng trưng khác nhau nhưng trong không khí năm nguyên tố này luôn trộn lẫn vào nhau. Nếu ai thuộc nguyên tố nào sẽ hấp thụ linh khí của nguyên tố đó ở mức độ thuần khiết nhất sẽ tăng cấp nhanh hơn. Mà bình thường thủy và mộc là hai nguyên tố tồn tại nhiều nhất và luôn tương sinh bổ trợ cho nhau cho nên việc hấp thụ thủy nguyên tố và việc lên cấp của cậu không hề khó chút nào.

Hấp thụ từng dòng linh khí trong không gian, cậu dẫn nó chạy khắp kinh mạch trong cơ thể. Kỳ thực cậu cũng không hiểu rõ quá trình tu luyện cũng như cấp bậc của thế giới này. Trong ký ức của đứa trẻ này ngoài những thông tin cơ bản của thế giới thì toàn là những công việc nặng nhọc của một nô lệ mà hằng ngày đứa trẻ này phải làm. Hiện tại cậu không muốn quay lại ngôi nhà đó làm việc không công nhưng cậu cần một nơi để thâm nhập vào thế giới này. Nhìn thấy bên ngoài không gian cũng vừa lúc trời sáng, ý nghĩ vừa hiện, một chiếc áo choàng đen đã nằm trong tay cậu, có thể cùng không gian liên hệ qua ý thức quả nhiên tiện lợi.
Sau khi ra khỏi không gian, kéo thấp mũ trùm đầu, cậu liền chính thức bước vào thế giới này, những bước chân nho nhỏ in trên tuyết bị gió mang theo những bông tuyết nhẹ thổi qua liền biến mất không dấu vết.

Đang bước đi trên tuyết cậu chợt dừng lai, hình như cậu quên quên gì đó. Nghĩ nghĩ, mắt cậu chơt lóe, Gia tộc Greoli - gia tộc mà đứa bé đáng thương này từng sống cậu nên lấy lương làm việc của đứa bé trước khi tìm hiểu cuộc sống mới, muốn tận hưởng cuộc song thì cũng phải có tiền mới có thể tận hưởng chứ. Khẽ nhếch miệng, dùng không gian che dấu cậu chậm rãi xuất hiện trong biệt viện Greoli. Vì trời vừa sang nên chỉ mới có một vài gia nhân thức giấc và những lính canh đang đổi ca trực. Vì khuôn viên gia tộc Greoli khá rộng nên cậu phải mất hơn một tiếng mới có thể tìm ra ngân khố. Dùng không gian dịch chuyển vào bên trong, cậu thấy những kỳ trân dị bảo cùng tiền vàng đầy ấp cả căn phòng.
"Quả nhiên giàu có, vậy thì mất đi một ít chắc cũng không phát hiện, dù có phát hiện cũng chả biết là ta lấy" - Hàn Phong nghĩ thầm.
Mà một tháng sau, khi gia tộc Greoli phát hiện trong ngân khố mất đồ thì mọi thứ đã quá muộn.

Thứ Ba, 6 tháng 10, 2015

Trọng sinh chi đế quốc năng dựng( trọng sinh chi đế quốc có thể dựng)

Chương 1: Hôn ước


Tinh cầu Khoa Duy Nhĩ, lịch vũ trụ mùa xuân năm 7213.
Tiêu Ngọc đầu óc mơ mơ màng màng , giống như là một đoàn tương hồ, ẩn ẩn nghe thấy bên tai mình, có tiếng kêu nha nha giống như chó con , còn có đầu lưỡi giống vậy liếm mình.
Ngứa , ẩm ướt , chính là Tiêu Ngọc đầu óc thực trầm, hắn hai mắt đều không mở ra được, mơ hồ còn nghe được hai thanh âm nữ nhân .
Tưởng Mai cả giận: “Vì cái gì muốn chúng ta thủ hắn (canh xác người chết trước khi chôn), người đều đã chết, Đại tiểu thư không phải nói , nhường ta tới làm trong phòng của nàng sao? Như thế nào còn cho chúng ta ở trong này?”
Tiểu Á an ủi nàng nói: “Ngươi không cần tức giận, Đại tiểu thư còn không phải là để cho ta tới giúp ngươi sao? Đã nói với quản sự về ngươi, chờ hắn vào thổ (chôn) , liền đem ngươi điều đến phòng của Đại tiểu thư , ngươi nhẫn nại vài ngày thì tốt rồi. Huống hồ ta không phải còn cùng ngươi sao, ngươi cũng không cần phải sợ hãi.”
Tưởng mai nói : “Ngươi cũng biết , nếu không phải tại ta hắn hạ dược “Du mang hương”, hắn cũng sẽ không chết. Hiện tại chúng ta còn thủ thi của hắn, đây không phải là muốn chết sao?” Nói xong trong thanh âm mang theo chút run run.
Tiểu Á an ủi nàng nói: “Ngươi không cần sợ hãi, Nhị thiếu gia trời sinh chính là người nhát gan khiếp nhược, chính là biến thành quỷ, cũng là người nhát gan, không có gì sợ hãi .”
Tưởng Mai vẫn là có chút sợ hãi, “Nói thì nói như thế, chính là, tổng vẫn là có chút không tốt. Ngươi nói Đại tiểu thư cũng thật là, làm chi muốn hạ tay giết chết hắn! Còn dùng trân quý như vậy “Du mang hương”, đây chính là hương liệu tinh tế trân quý nhất, rất nhiều người cả đời đều không có ngửi qua, Đại tiểu thư thế nhưng lại lãng phí thành độc dược tại trên người phế nhân hắn.”
Tiểu Á đang nghĩ dời đi lực chú ý của nàng, nghe được nàng nói tới chỗ này, vội nói: “Ngươi đương nhiên không biết , loại này hương liệu trân quý nhất, rất nhiều người nghe cũng không hỏi nhiều , càng sẽ không biết loại hương liệu này, nghe qua làm người nhẹ nhàng khoan khoái ngọt ngào, khiến người tinh thần đại chấn, ăn vào trong bụng, lại là độc dược, trọng yếu hơn chính là, loại chất độc này một khi đem người độc chết, lập tức liền sẽ biến thành khí thể từ tóc người tràn ra, sẽ không lưu lại một chút tung tích.”
“Ngươi xem, hiện tại toàn gia không đều hoài nghi là Nhị phu nhân đánh chết hắn sao? Không có một người sẽ hoài nghi hắn là trúng độc tử vong . Nghe nói Đại phu nhân đã báo nguy , cảnh sát lập tức liền tới . Đại phu nhân lần này thật đúng là nhất tiễn song điêu, vừa giải quyết một tên tiểu nhân, càng làm chuyện đưa đến cảnh cục, lúc này Nhị phu nhân thật sự là muốn xong.”
Tưởng Mai nói: “Bất quá, Đại phu nhân cũng quá ngoan độc đi! Nàng nguyên lai chính là nữ phó của Nhị phu nhân, lại đoạt vị trí của Nhị phu nhân, mấy năm nay vẫn luôn chen nhau đối mặt Nhị phu nhân, nơi chốn làm khó dễ Nhị phu nhân, hiện tại trực tiếp lại hại chết đứa con độc nhất của Nhị phu nhân, lại làm cho mọi người người đều cho rằng là Nhị phu nhân đánh chết con mình. Mà ngay cả Nhị phu nhân chính mình cũng cho là như vậy , đây không phải là muốn bức tử Nhị phu nhân sao?”
Tiểu Á nói: “Ngươi sai, muốn hại chết Nhị thiếu gia còn chưa chắc là Đại phu nhân, ngươi cũng biết , Đại phu nhân nghĩ muốn cho Nhị thiếu gia thay thế Đại tiểu thư đi gả cho Akerson thiếu gia , Đại phu nhân mới không muốn làm hắn chết đâu, ta đoán tám phần là chủ ý của Đại tiểu thư. Hơn nữa việc này trước đó Đại phu nhân không biết.”
Tưởng Mai kinh ngạc nói: “Không thể nào? Ta cảm thấy là Đại phu nhân chỉ thị, Đại tiểu thư mới có thể phân phó chúng ta kê đơn hắn.”
Tiểu Á có chút đắc ý nói: “Ngươi đây cũng thật sự không biết, cũng tại ngươi tới cũng sau, tự nhiên không biết sự tình của Đại tiểu thư cùng Akerson thiếu gia. Ngươi là không biế! Akerson thiếu gia chúng ta đứa con duy nhất của tướng quân Âu Mạt Đức (????) vĩ đại nhất Tâm Chu đế quốc. Chuyện của Âu Mạt Đức tướng quân, ngươi hẳn là nghe nói qua đi!”
Tưởng Mai cả kinh nói: “Đương nhiên nghe nói qua , nếu không có Âu Mạt Đức tướng quân, hiện tại chúng ta cũng sẽ không được an cư lạc nghiệp. Hắn là người tối vĩ đại của đế quốc chúng ta, vi bảo vệ lãnh thổ đế quốc chúng ta, ngăn cản quân địch xâm lấn, chết trận chiến trường, mà ngay cả người hầu ta đây, cũng là phi thường kính nể hắn .”
Tiểu Á cảm thán nói: “Đúng vậy! Âu Âu Mạt Đức tướng quân một đời huy hoàng, còn sống vinh quang, tử anh dũng. Lão gia chúng ta năm đó liền phi thường kính nể Âu Mạt Đức tướng quân. Thê tử tướng quân là dục người, theo lão gia chúng ta là bạn tốt. Akerson thiếu gia cùng Đại tiểu thư cơ hồ chính là đồng thời sinh ra. Akerson thiếu gia lúc nhỏ đến nhà của chúng ta chơi, ôm Đại tiểu thư liền không buông tay. Hai nhà trưởng bối quan hệ cũng hảo, vì thế liền đính hạ việc hôn nhân. Lão gia chúng ta bất quá chỉ là thượng nghị viên của tinh cầu, có thể cùng Âu Mạt Đức tướng quân kết thân, đương nhiên là thiên đại phúc khí.”
“Đại tiểu thư bộ dạng xinh đẹp, Akerson thiếu gia bộ dạng suất khí bức người, vốn là trời đất tạo nên một đôi. Lại không nghĩ rằng Âu Mạt Đức tướng quân tại thời điểm chiến đấu bảo vệ, lấy thân hi sinh cho tổ quốc. Sau khi Âu Mạt Đức tướng quân chết, gia tộc bọn họ lập tức liền suy tàn. Lúc ấy, tướng quân tử anh dũng, tướng quân phu nhân, cực kỳ bi thương, bị bệnh hơn nửa năm, cũng cùng đi. Liền để lại Akerson thiếu gia mới tàm tuồi.”
“Vương vì muốn trấn an người nhà, liền phong Akerson thiếu gia mới tám tuổi làm công tước, đây là vinh sủng rất to lớn. Chính là, sau lại không biết làm sao, tước vị của Akerson thiếu gia vẫn luôn không ngừng bị giảm, từ công tước biến thành hầu tước, giảm đến bá tước, cuối cùng thế nhưng thành tử tước. Biến hóa như vậy làm Đại phu nhân rất không vừa lòng, từ vẻ mặt yêu thích đối với Akerson thiếu gia , đến cuối cùng nhìn đến Akerson thiếu gia đều không nguyện ý phản ứng.”
“Hơn nữa Đại phu nhân vẫn luôn không ngừng hướng lão gia thỉnh cầu, muốn hủy gia việc hôn nhân của hai người bọn họ. Lão gia là một cái có chút cũ kỹ người, tối coi trọng mặt mũi, tuy rằng cũng có chút chướng mắt Akerson thiếu gia, nhưng là cũng không nguyện ý từ hôn, bị thương chính mình thanh danh.”
“Akerson thiếu gia là người có cái lòng tự trọng thực cường, ngươi chưa từng thấy qua hắn, ta năm năm trước gặp qua hắn một lần, khi đó hắn mới mười ba tuổi, tinh xảo vô cùng, ánh mắt màu xanh da trời, xinh đẹp vô cùng, mà ngay cả thượng đẳng ngọc bích cũng không có tinh thuần như mắt của hắn, không một tia tạp chất, cứ như vậy lẳng lặng nhìn ngươi, giống như là có thể đem linh hồn của ngươi hút đi mất, mới mười ba tuổi tiểu hài tử liền có mị lực nói không nên lời, quả thực chính là do tài năng sắc sảo tạo nên.”
“Akerson thiếu gia tự nhiên cũng nhìn ra Đại phu nhân xem thường, lão gia miễn cưỡng, hắn mới mười lăm tuồi liền nói với đại tiểu thư, ngươi chờ ta ba năm, ba năm sau, ta nhất định phải làm cho cha mẹ của ngươi cam tâm tình nguyện đem ngươi gả cho ta. Ngươi không biết cái kia thời điểm ta còn ở bên người Đại tiểu thư, lúc ấy Akerson thiếu gia nói rất kiên định hữu lực, Đại tiểu thư cảm động không ngừng rơi lệ, vẫn luôn gật đầu nói, ta chờ ngươi, ta nhất định chờ ngươi trở về.”
“Akerson thiếu gia lúc ấy mới mười lăm tuổi, hắn trộm chạy tới Lan Nhi tinh cầu, trở thành binh lính nhập ngũ. Hắn chưa cùng bất cứ người nào nói thân phận của hắn, không đạt được bất luận cái gì đặc quyền, từ một cái tiểu binh bắt đầu, từng bước một hướng lên trên đi.”
“Lan Nhi là nơi biên cảnh liền nhau với địch quốc, là chỗ nguy hiểm nhất, cũng là địa phương dễ dàng lập công nhất. Akerson thiếu gia tuy rằng tuổi không lớn lắm, tác chiến phi thường dũng mãnh, mỗi lần tác chiến đều là xông vào ở phía trước. Những điều này là do nghe những binh sĩ từ Lan Nhi về nói lại , thật giả ta cũng không phải rất rõ ràng, nhưng là ta cảm thấy những cái đó sĩ binh không tất yếu phải nói dối.”
“Akerson thiếu gia lợi hại nhất chính là khống chế cơ giáp, cái đó ta cũng không phải hiểu lắm, đều là nghe nói . Cơ giáp bên chia làm năm cấp bậc, phân biệt là A B C D E, càng là cấp bậc cao, lại càng là lợi hại, Akerson thiếu gia tại quân đội cấp bậc tương đối thấp, chỉ có thể dùng cơ giáp cấp A, chính là hắn sẽ chính mình cải trang cơ giáp, lẠI có thể đem cấp A trang bị cơ giáp cải tạo thành so C cấp cơ giáp lợi hại hơn. Hắn khống chế kỹ năng càng hảo, dùng cơ giáp cấp C có thể chiến thắng cơ giáp cấp D. Chuyện này ta đều là nghe bên ngoài nói , chỉ là một cái cấp bậc chênh lệch, lại khác nhau như trời và đất, nhưng lại xảy ra trên ngườl Akerson thiếu gia, đây quả thực giống như chuyện ma quỷ.”
“Tại Lan Nhi tinh cầu chiến dịch cuối cùng, Akerson thiếu gia nơi tại quân đội, hạm đội thứ bảy, phụ trách bảo hộ bình dân lui lại. Hạm đội thứ bảy, trừ bỏ chết trận , chạy trốn , chỉnh chỉnh hơn vạn người hạm đội, cuối cùng cũng chỉ còn lại có Akerson thiếu gia một người tại chống cự lại. Ngay lúc đó Akerson thiếu gia chỉ điều khiển một trận cơ giáp cấp D, địch nhân lúc ấy lại hai cơ giáp cấp E, còn có một trận là cơ giáp cấp S. Cấp S cơ giáp trong chiến tranh là cơ giáp cực mạnh, không có cơ giáp nào tồn tại trong phạm vi của nó. Nghe nói những người binh cùng tuổi, đừng nói là điều khiển , chính là thấy đều chưa từng thấy qua, lực sát thương phi thường lớn, quả thực có uy lực hủy thiên diệt địa. Nghe nói vũ khí bọn họ có thể phi thường thoải mái hủy diệt một cái tinh cầu.”
“Liền dưới tình huống như vậy, Akerson thiếu gia ngăn cản hoàn chỉnh hai mươi phút, giúp bình dân an Lan Nhi toàn rút lui khỏi tinh cầu. Mà Akerson thiếu gia phá huỷ một trận cơ giáp cấp E sau đó thân chịu trọng thương, cơ giáp hắn điều khiển liền hoàn toàn hư hỏng, Akerson thiếu gia trực tiếp bị từ cabin cơ giáp quăng ra, cũng là Akerson thiếu gia mạng lớn, được bộ đội tiến đến cứu. Nghe nói hôn mê hơn một tháng, nhiều lần đều là từ quỷ môn quan cứu trở về.”
“Hoàn hảo có ông trời phù hộ, Akerson thiếu gia cuối cùng vẫn là còn sống, chính là, chính là…”
Tưởng Mai sớm đã nghe đến nhập thần, “Sau thế nào, ngươi nói mau a!”
Tiểu Á có chút đau thương nói: “Akerson thiếu gia được cứu sống , chính là nghe nói hắn phía dưới ở trong chiến đấu bị thương, mất đi quyền lợi làm nam nhân.”
“Ngươi nói, Akerson thiếu gia…” Nói xong làm một cái thiết thủ thế.
Tiểu Á đạo: “Không là, cái kia vẫn là hoàn hảo , nghe nói không thể dùng , càng không thể nói nối dõi tông đường sinh hài tử .”
Tưởng Mai thở dài một hồi lâu, “Đây là không phải là nguyên nhân Đại tiểu thư muốn hủy hôn?”
Tiểu Á nhíu lại mi nói: “Nếu là như thế này thì tốt rồi, kỳ thật tại Akerson thiếu gia đi rồi đã hơn một năm, Đại tiểu thư liền nhận thức tam hoàng tử, ngươi xem gối đầu bên cạnh Nhị thiếu gia không phải là máy móc cẩu sao? Chính là năm đó Akerson thiếu gia đi thời điểm lưu cho Đại tiểu thư . Đại tiểu thư lại đáp ứng cùng tam hoàng tử đi ra ngoài, lúc  hẹn ước , liền đem máy móc cẩu của Akerson thiếu gia ném đi.”
Tưởng Mai không nói gì, ở phía sau, trong nháy mắt, nàng cảm thấy chính mình đối với tân chủ nhân cảm thấy bất kham, “Cho nên, tại thời điểm Akerson thiếu gia trên chiến trường chém giết, Đại tiểu thư đã lựa chọn người khác.”
Tiểu Á nói: “Đúng chính là như vậy , nói Akerson thiếu gia trên thân thể tàn tật, bất quá là Đại tiểu thư lấy cớ hủy hôn thôi.”
“Ta đây liền kỳ quái , nếu Đại tiểu thư đã lựa chọn tam hoàng tử, Đại phu nhân cũng muốn dùng Nhị thiếu gia thay nàng xuất giá, Đại tiểu thư vì cái gì muốn độc chết Nhị thiếu gia đâu?”
(DN: (╯‵□′)┻━┻ đạp chết con đại tiểu thư kia đi  VH: *vỗ vai* bình tĩnh bình tĩnh sau nãy hành hạ con ĐTT mới hay chứ *cười man rợ*  DN:*rùng mình* *nhĩ nghĩ* ý hay *cười man rợ*…)
Tiểu Á thở dài: “Ta cùng Đại tiểu bên nhau nhiều năm , tâm tư của nàng ta hiểu rõ nhất, hắn tuy rằng lựa chọn tam hoàng tử, chính là trong lòng của nàng yêu nhất vẫn là Akerson thiếu gia, cho nên nàng không nguyện ý tại người khác gả cho nàng yêu nhất, lại càng không sẽ nguyện ý chấp nhận một người nàng xem thường nhất người đi gả cho Akerson thiếu gia.”
Tưởng Mai đạo: “Đại tiểu thư nếu không nguyện ý Nhị thiếu gia thay nàng gả cho Akerson thiếu gia, vì cái gì không đổi một người khác?”
Tiểu Á cười lạnh nói: “Ngươi cảm thấy Đại tiểu thư chúng ta như vậy, thiếu gia nào sẽ nguyện ý thay Đại tiểu thư xuất giá? Đầu tiên Akerson thiếu gia yêu nhất Đại tiểu thư, là chuyện ai cũng biết. Còn nữa, Akerson thiếu gia phía dưới đã hủy, đã không còn là nam nhân. Mặc dù hắn ưu tú, lợi hại, đối với một nữ nhân mà nói cũng là không thể tiếp thu . Huống hồ là dục người, bọn họ sau trưởng thành, mỗi một định kì hằng năm có một lần động dục, đương nhiên có thể dùng dược ức chế nhưng dùng nhiều liền sẽ mất đi hiệu lực, hơn nữa đối dục người thân thể thương tổn rất lớn, trường kỳ không chiếm được an ủi dục người, sẽ bị nghẹn điên . Hơn nữa cũng sẽ nghiêm trọng ảnh hưởng đến sống lâu.”
“Cuối cùng, phụ than của Akerson thiếu gia vì đế quốc chúng ta lập được công lao, nhưng đức vua đối hắn như thế nào? Còn có lần này chiến dịch Lan nhi tinh cầu, Akerson thiếu gia cứu nhiều bình dân như vậy, giết chết nhiều địch nhân như vậy , như thế nào cũng có thể thăng làm thượng úy đi! Nhưng ngươi có biết đức vua thưởng như thế nào cho hắn? Cho hắn đi trường học Tạp Phỉ Giai quân sự của đế quốc học tập.”
“ Trường học quân sự tạp phỉ giai là trường học tốt nhất đế quốc, rất nhiều nhân tài quân sự của đế quốc bắt đầu mà, chính là, Akerson người như vậy chẳng lẽ còn đi trường quân đội học tập? Học thế nhưng vẫn là cơ giáp chế tạo chuyên nghiệp? Phương diện cơ giáp của Akerson thiếu gia không dám nói là tốt nhất đế quốc, nhưng cũng có thể nói tại phương diện này không ai có thể làm lão sư của hắn. Nhưng hắn lại muốn đi trường học bốn năm, nhìn qua là cho hắn một cái cơ hội tốt lắm, kỳ thật chính là hạn chế hắn, trở ngại hắn. Đức vua muốn chèn ép hắn, ngươi nói tương lai của Akerson thiếu gia sẽ tốt sao?”
“Hắn như vậy không có tương lai, không hy vọng, cũng không phải nam nhân chân chính, như thế nào sẽ có người gả cho hắn?”



hết chương 1

Thứ Bảy, 3 tháng 10, 2015

Hàn Phong(1)

Chương 1:



Lạnh! Đây là suy nghĩ đầu tiên của Hàn Phong kể từ khi có ý thức ở thế giới này.
Cảm giác thô cứng, lạnh lẽo dưới lưng làm Hàn Phong biết rõ mình đang nằm trên mặt  đất, cả thân thể đau nhức, lạnh buốt. Giơ tay lên, khuôn mặt  nhỏ nhắn của cậu khẽ nhăn lại nhìn bàn tay cũng nhỏ nhắn, gầy yếu của một  đứa trẻ 5, 6 tuổi. Những ký ức xa lạ xẹt ngang qua đầu, Hàn Phong khép lại mắt, tiếp nhận những ký ức không thuộc về mình.

Nguyên lai đây không còn là Trái Đất nơi cậu từng sống nữa.

Ở đây đất liền được tạo thành một khối cùng nhau. Thiên tộc, Ma tộc, Long tộc, Tinh Linh tộc, Yêu tộc, Vong Linh tộc và Nhân tộc. Mỗi tộc loài đều có những khả năng đặc thù khác nhau, ngay cả nhân tộc cũng có được đấu pháp khí và ma pháp hệ.

Đấu pháp khí là những người có linh thể ngưng tụ thành vũ khí, làm thương đồng thời linh hồn và thân thể đối phương. Mà ma pháp hệ ở đây giống với dị năng mà con người Trái Đất có được khi mạt thể giáng lâm, bao gồm Quang hệ(chữa trị hệ), Ám hệ( ăn mòn hệ), hệ nguyên tố tự nhiên: Hỏa hệ, Kim hệ, Mộc hệ, Thủy hệ, Thổ hệ  phong hệ và mạnh nhất là nguyên tố biến dị: Lôi hệ và Băng hệ.

Thân thể cậu chiếm được vốn là một cậu bé có thủy hệ ma pháp,nhưng đối với một nơi đất liền chiếm 2/3 thì đây là một hệ ma pháp không mấy hữu dụng lại yếu ớt. Đã vậy thân phận của cậu bé tuy sinh ra trong một gia đình quý tộc nhưng lại nằm trong cuộc hôn nhân chính trị. Sau khi mẹ cậu chết, cha cậu cưới được người mà ông yêu thương liền vứt cậu ra đường. Thậm chí suốt 5 năm trời ngay cả cái tên cũng không được đặt ( DN :*hất bàn* tra cha nên giết tốt nhất là ngũ mã phanh thây).

Khẽ thở dài, Hàn Phong kiếp trước là mồ côi lại một mình giãy dụa 10 năm mạt thế, lòng người cậu vốn đã nhìn thấu ( DN : thương tiểu Phong quá *chấm nước mắt*). Trong đầu khẽ niệm, cơ thể cậu liền biến mất sau đó xuất hiện trong một không gian khác. Đối lập với mặt đất khô cứng lúc nãy là lớp cỏ dày mềm mại, bầu trời màu xanh trong, gần đó là một con suối khẽ chảy. Đây chính là không gian của cậu cũng là thứ đã trợ giúp cậu tồn tại 10 năm trong mạt thế. Không ngờ sau khi sống lại không gian này vẫn theo cậu. Cố gắng đi đến bên dòng suối, bước xuống thả mình vào dòng nước, khẽ nhắm mắt, ý thức cậu dần dần lâm vào một mảnh hắc ám, chỉ để lại thân thể trôi nổi trên mặt nước tỏa ra khí trắng như có như không.

Hết chương 1.


Hàn Phong


Thể loại: đam mỹ, xuyên không trọng sinh, ma pháp thế giới, cường cường, 1x1, HE
Tác giả: Viện Trưởng đại nhân
Văn án
Màu đỏ sậm như máu khô ghê rợn, đó chính là bầu trời của mạt thế.
Xác người thối rữa la liệt trên mặt đất, lang thang khắp những con đường cũng những biến dị thú to lớn hung tàn. Thực vật biến dị phủ khắp nơi, những tòa nhà chọc trời lởm chởm vỡ nát.

Tiếng gào khóc, tiếng kêu cứu, đó là cảnh tượng cùng âm thanh của mạt thế.
Mạt thế giáng lâm, con người- từ động vật đứng dầu thành thứ cuối cùng của chuỗi thức ăn.
Hàn Phong giãy dụa kiên trì suốt 10 năm, cuối cùng vì chiến đấu với gấu biến dị mà chết đi.
Mọi thứ tưởng chừng như kết thúc thì Hàn Phong lại được trọng sinh mọi thứ lại bắt đầu  lại lần nữa

Hết án văn

Thứ Sáu, 2 tháng 10, 2015

Trọng sinh chi đế quốc năng dựng( trọng sinh chi đế quốc có thể dựng)

Án Văn




thể loại: xuyên qua, tinh tế, cơ giáp, 1x1, HE
tác giả: Tuyệt Vọng Đích La Bặc ( tuyệt vọng cây củ cải )
Văn án
Tiêu Ngọc ở trên giường tê liệt hơn 20 năm, sau khi chết đi trọng sinh vào một gia đình Châu Á quý tộc Tiêu gia nhị thiếu gia trên đế quốc cổ xưa ở địa cầu (???)
Cái gì? Mình là dục người,chỉ có thể gả cho nam nhân? Mỗi một năm có có 1 lần định kỳ phát tình, sẽ sinh sản ra một cái trứng, nếu không được âu yếm , lâu ngày sẽ nghẹn điên
Cái gi? Đại tỷ không cần nam nhân muốn mình gả cho hắn? 
Mấu chốt là nam nhân kia tại một lần trong đại chiến cơ giáp bị thương, bị thương nên phía dưới không thể dùng ( *tò mò* ảnh công bị thương ở đâu vậy????), lão thiên, ta nên làm cái gì bây giờ??
Akerson: Ai nói lão tử phía dưới không thể dùng, đến trên giường đi thử thử.
Tiêu Ngọc:.....

Hết Án Văn

Anh và em (3)

phần 3


Chỉ là chạm một cái... Lại có cảm giác muốn được âu yếm... Mình đang nghĩ gì thế... Lại dám nghĩ vậy...
Tôi vội lùi lại, bàn tay cầm chai rượu cũng khẽ buông...
Tiếng chai vỡ ko to lắm nhưng lại cực kì chói tai, anh hoảng hốt nhìn tôi, tôi cũng thở dốc nhìn lại anh.
Sự im lặng đột ngột khó thở khiến tôi như muốn chạy trốn và nó đã xảy ra.
Tôi quay đầu chạy vội......thật ra mình đang làm gì vậy....


Hết phần 3

Anh và em(2)


phần 2


" tháng 9 ngày xx tin tức lúc 6h chiều..."
à...thì ra...hôm nay là... Đã 2 năm rồi ngày này cách đây 2 năm trước người yêu của a ấy đã chết vì tai nạn giao thông. Nhìn a như thế tôi chỉ muốn ôm a thật chặt và nói rằng ' đừng như thế nửa mà a e sẽ luôn ở bên a' nhưng chẳng hiểu sao tôi lại ko nói thành lời
"anh..."
"sao?"
"đừng uống nữa" tôi giựt lấy ly rượu trong tay anh
"này đưa cho anh mau" anh chồm lên giựt lấy và dĩ nhiên tôi sẽ chẳng cho anh đạt được
"thằng nhóc này... Nhưng em lớn nhanh thật đấy gần bằng cậu ấy rồi"
Thì ra là như vậy, tôi tức giận nắm lấy cổ tay của anh
"đừng so sánh em với những người con trai khác
Hết Phần 2

Anh và em

Tác giả: viện trưởng đại nhân


Phần 1:


Mẹ tôi và ba anh tái hôn chúng tôi trở thành người 1 nhà. Thời gian trôi qua mãi tới 3 năm trước vào 1 ngày nọ tôi nhận thức đc tình cảm của mình. Tình cảm đó ko thể nói ra đc chỉ còn cách chôn giấu tận đáy lòng
" ko anh còn muốn uống thêm cậu buông anh ra nào"
" sao a lại uống say thế này" tôi giựt lấy rượu trong tay anh 
" anh muốn uống nữa"
" rõ ràng ko uống đc còn ham uống"
" đừng có nóng tính làm sao cướ vk đc đây" nói rồi a đâp bốp bốp vào vai tôi. Nếu a biết tình cảm của tôi liệu còn như trước ko? Hay a sẽ ghét bỏ kinh tởm tôi?



Hết phần 1

Đoản văn


19:30, Trung tâm thương mại Quang Khải - đài phun nước.

"Được rồi, tôi đã biết.....ukm, nhớ về sớm, tôi cúp máy đây"

Buồn bả cúp điện thoại, anh nhìn xuống túi lớn túi nhỏ trên tay mình, thầm cười khổ, "xem ra, hôm nay lại phải mừng sinh nhật một mình rồi". Thở dài, "cũng phải thôi, mình là ai chứ mà đòi y phải mừng sinh nhật cùng mình?
Y là thiên tài trong thiên tài, tinh anh trong tinh anh, y mới 20 tuổi đã là tinh anh của đội cảnh sát đặc khu, 25 tuổi đã là cảnh sát trưởng của bộ phận phòng chống buôn lậu ma túy, đỉnh đỉnh đại danh Trần Gia Anh, viên ngọc quý của sở cảnh sát trung ương, còn mình....đã 30 tuổi rồi mà vẫn là một viên chức nhỏ bé mà thôi".
Lắc đầu, cố làm tỉnh táo, anh xách theo mấy túi vật liệu nấu ăn đi về nhà, trên đường về nhà anh ghé qua tiệm bánh kem, lựa cho mình một ổ bánh kem chocolate đẹp nhất, rồi về thẳng nhà. Vốn nghĩ về tới nhà chờ đợi mình chính là không gian lạnh lẽo của căn biệt thự, nhưng ko ngờ,"Bùm" hoa giấy ở khắp tám phương bốn hướng cùng bay ra, anh ngạc nhiên nhìn xung quanh, chỉ thấy y mặt mũi tèm lem đầy bột và kem, cười hắc hắc như trẻ con, hai tay nâng một ổ bánh kem không biết là hình thù gì nhìn anh nói:
"tôi vốn định cho anh một sự bất ngờ nhân ngày sinh nhật, nhưng...có vẻ không thành công lắm....dù sao thì, chúc mừng sinh nhật anh".
 Anh nhìn y, xúc động nước mắt rơi lả chã, chạy lại ôm cậu vào lòng, mặc kệ kem dính vào áo cả hai. Anh hôn vào môi cậu, vừa khóc vừa nói:
" Cảm ơn cậu,....cảm ơn vì vẫn nhớ đến sinh nhật của tôi....hức...cảm ơn....".
Cậu cười nham hiểm, nói: "Vậy,..tối nay tôi có được đền đáp gì ko?". 
Anh mặt lập tức đỏ như quả gất, cúi thấp đầu, nói nhỏ: " Có,...tất nhiên...là có".
Thế đó, đêm nay có lẽ lại là một đêm dài kịch liệt đây.....